Cái kho của thế giới mạng
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Lần đầu tiên ôsin tâm sự... thật

Go down

Lần đầu tiên ôsin tâm sự... thật  Empty Lần đầu tiên ôsin tâm sự... thật

Bài gửi by Admin Mon Feb 20, 2012 10:44 am

Thấy tháng này điện nước tăng lên, thức ăn hay phải mua, bà chủ tỏ ra khó chịu.




Lần đầu tiên ôsin tâm sự... thật  O_de0cc
5 giờ sáng, bà chủ nhà vào thốc chăn dậy, rồi bà ta
lại mò vào giường ngủ tiếp cùng chồng. Trời thì rét căm căm, lạnh giá,
dậy từ 5 giờ cũng chẳng để làm gì. Quần áo thì đã có máy giặt, mà có
giặt tay thì cũng nhanh thôi. Vậy mà ngày nào cũng như ngày nào, bà ấy
cứ thúc mình dậy. Hỏi bà chủ: “dậy sớm thế làm gì ạ, trời còn tối đen
như mực?” thì bà ấy chỉ trả lời “vì cô là ô sin”. Nghe câu ấy xong thì
chẳng người giúp việc nào dám phản ứng gì, cứ dăm dắp mà làm.
Giặt xong một đống quần áo, lau nhà cửa, nấu ăn
sáng… ngước mắt lên nhìn đồng hồ mới có 6 rưỡi. Quả thật vì là người
giúp việc nên mình làm cái gì cũng nhanh, nó có nghề cả rồi. Bữa sáng
thì chỉ việc nấu là xong, thức ăn có sẵn. Ngồi đợi mãi, xem ti vi vợ
chồng chủ nhà mới dậy ăn sáng. Thức ăn đã nguội, mình đi hâm lại, mất
thêm bao nhiêu công. Nhiều lần như thế, mình lại cố ý hỏi: “Sớm thế này
dậy làm gì ạ?” mỗi khi bà ấy thốc chăn.
Ăn sáng xong bà ấy lôi đâu ra một đống giấy vụn,
bảo gom góp, nhặt nhạnh lại và mang đi bán đồng nát. Nhà thì giàu có
nhưng cũng phải tích từng tờ một, trải ăn cơm cũng không dám trải, thà
bẩn chiếu còn hơn phí báo. Rồi đứa con trai mới hơn 1 tuổi là nhiệm vụ
chính của ô sin. Bà sợ ô sin nhàn hạ quá nên bắt làm thêm đống báo vụn
kiêm luôn việc trông trẻ nhỏ. Nhỡ mà có lơ là làm sao, hay mải đống sách
báo, không quản chặt trẻ con được thì biết thế nào. Nhưng bà ấy không
nghĩ tới điều đó.
Sáng này bà cũng gọi điện về dặn dùng nước điện
tiết kiệm. Hễ nghe thấy tiếng tivi bật là bà la ó lên và nói: “người
giúp việc không được xem tivi”. Thế ra bà ấy coi người giúp việc không
phải là người?
Cũng không đến nỗi thế nhưng bữa cơm trưa nếu không
đủ món như bà ấy yêu cầu thì có mà trừ vài ngày lương. Nhưng bà ấy cũng
chẳng bao giờ nghĩ được, vừa trông con nhỏ vừa nấu ăn thì làm thế nào
cho hiệu quả, an toàn? Đứa trẻ để trong nôi nhưng ai đảm bảo được sự an
toàn tuyệt đối. Ngày nào bà cũng gọi điện, đến tiếng chuông điện thoại
cũng khiến nó giật mình. Rồi nó khóc thé lên, lại chạy ra ngoài trông bế
nó. Thế là cháy toi nồi thịt. Đấy là ví dụ như thế, nhưng bà chủ không
tính đến đường này.

Cơm trưa bà ăn xong, có vẻ nhiều lần không hài lòng.
Nhìn mắt đứa trẻ đỏ hoe, bà chủ cau mày khó chịu, nói mình không biết
trông trẻ. Mình lại lủi thủi đi rửa bát cho xong, lau dọn. Cũng chỉ có
thể vì mình biết mình là người giúp việc.

Buổi chiều đi chợ nấu cơm, lại quanh quẩn như thế
và ôm đứa con của bà chủ. Cơm nước tinh tươm nhưng mấy khi có thời gian
để sáng tạo những món phức tạp. Có hôm nhà bà có khách mà bắt mình là
mấy mâm nhưng cũng không nghĩ tới việc làm thế nào, làm làm sao, ai
trông trẻ con. Cơm canh thì ngon rồi nhưng khẩu vị mỗi người mỗi khác.
Khách thì khen nhưng chủ nhà không hài lòng biết làm sao được.
Có hôm cháu bé khóc, bà chủ cứ ngủ còn bỏ mặc con
cho mình trông. Cả đêm có khi chẳng ngủ nổi vì đứa trẻ nghịch ngợm. Một
người mẹ như thế cũng có phần hơi thiếu trách nhiệm. Mình làm đủ mọi thứ
việc, quần áo mỗi ngày một bộ, cả nhà bà chủ trút ra, quần áo trẻ con
mình giặt, cơm nước mình lo. Mọi chuyện mình phải tươm tất hết. Vậy mà
bà chủ chưa hài lòng.
Thấy tháng này điện nước tăng lên, thức ăn hay phải
mua, bà chủ tỏ ra khó chịu. Thú thực, trông trẻ rồi lại dọn dẹp, nấu
nướng, thời gian đâu mà tiêu tốn đủ thứ nhà bà. Vậy mà bà đặt cái camera
theo dõi, may mà mình phát hiện khi quét trần nhà. Thấy khó chịu, bức
bối vì dù là ô sin nhưng không thích ai cứ nhìn ngó mình cả ngày như
thế, không tự nhiên chút nào. Mình xin nghỉ việc.

… Cuối cùng, dù là phận đi làm thuê, phận đi giúp
việc kiếm miếng cơm nhưng chẳng thể nào chịu nổi cái tính “đồng bóng”,
coi thường người khác của bà chủ. Ô sin thời nay đâu phải nhiều, đâu
phải ai cũng có thể làm ô sin tốt, tôi nghỉ việc lui về quê an nhàn cảnh
đồng ruộng còn hơn sống trên thành phố…
Admin
Admin
Admin

Tổng số bài gửi : 985
Points : 2798
Danh tiếng : 0
Join date : 13/03/2011

https://chobe.forum-viet.com

Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang

- Similar topics

 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết