Cái kho của thế giới mạng
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Điều tớ muốn nói

Go down

Điều tớ muốn nói Empty Điều tớ muốn nói

Bài gửi by Admin Sun May 08, 2011 12:15 pm

Mỗi sáng lên công ty, việc đầu tiên tớ làm ngay sau khi đặt giỏ xách ngay ngắn vào ngăn tủ là bật máy tính, sign in Yahoo! Messenger, Hot Mail như một thói quen cố hữu, treo một câu Status mà tớ yêu thích hoặc giống như tâm trạng tớ ngày hôm đó. Rồi tớ lướt qua cái list Yahoo! xem hôm nay bạn bè tớ ai online và tìm kiếm trong Hot Mail, đồng nghiệp nào vắng mặt.

Ngốc Xít

Tớ chỉ nhìn và biết vậy thôi. Tớ không chào hỏi hay Buzz ai đâu, đó là thói quen sign in Yahoo! và Hot Mail và có thể nguyên ngày hôm ấy, tớ chẳng chat riêng ai cả.

Tớ sign in có lẽ vì muốn khẳng định sự có mặt của mình hàng ngày để bạn biết tớ luôn ở đây, bất cứ lúc nào, để mỗi khi bạn buồn, có thể dễ dàng tìm gặp tớ.

Cũng như, mỗi ngày, tớ cũng sẽ mong thấy nick bạn sáng đèn, 1, 2, 3... 9, 10... cái nick vụt sáng là tớ biết các bạn cũng đang ở đâu đó, văn phòng, quán cà phê, internet... mà chỉ cần một cái click chuột, tớ và bạn sẽ có thể trò chuyện cùng nhau.

Như vậy, mỗi ngày, tớ và bạn đã cùng khẳng định sự tồn tại với nhau rồi đấy nhé!



Nhưng... bạn đừng buồn vì tớ hiếm khi nhảy vào nick bạn dù chỉ là một cái Buzz hay Hi thôi. Uhm, tớ là thế, chỉ quen nhìn thấy nick bạn sáng đèn mà hiếm khi nào chat. Tớ không chat nhưng thỉnh thoảng vẫn mở list Yahoo! lên, xem thử những ai còn online trong list tớ...

Tớ không Buzz vì biết đâu bạn đang bận rộn một công việc nào đó nên tớ sẽ không làm phiền. Nhưng tớ sẽ rất vui khi bạn Hi tớ trước, sẵn sàng tâm sự cùng bạn, bất kể lúc vui hay buồn. Dù có bận công việc đi nữa, tớ cũng sẽ tranh thủ trò chuyện hoặc nhắn với bạn rằng: đợi tớ chút nhé...

Tớ không Buzz bạn nhưng nếu nhìn thấy một câu Status nào đó có vẻ tâm trạng, tớ sẽ sẵn sàng nhảy vào bạn trước đó, chỉ để hỏi xem bạn đang thế nào, có chuyện buồn à. Hoặc tớ sẽ không nhảy vào bạn đâu, không nói gì cả, tớ chỉ im lặng nhưng sẽ treo một câu status khác an ủi bạn. Để ý chút nhé! Bạn sẽ nhận ra...

Bởi vậy, đừng trách tớ vô tình nhé! Tớ không vô tình khi toàn chờ đợi mọi người nhảy vào Hi trước rồi mới chào hỏi lại đâu. Bởi các bạn tớ khi online, khi offline, còn riêng tớ, ngày 8 tiếng, đều đặn 5 ngày trong tuần và sáng thứ 7, tớ vẫn online đó thôi, như một quán tính, mặc định sẵn. Bạn muốn tìm tớ ư, chỉ cần sign in thôi, bạn sẽ thấy tớ hiện diện đó với cái nick sáng đèn, kiêu kỳ, ngạo nghễ.

Nhưng bạn có biết không, mỗi ngày, khi mệt mỏi, muốn tìm cho mình một khoảng lặng, tớ vẫn online nhưng sẽ chọn chế độ invisible, để không ai có thể nhìn thấy tớ nhưng tớ vẫn có thể nhìn thấy mọi người.

Và tớ đã vui biết bao khi đến ngày thứ hai hoặc thứ ba không thấy tớ online, một ai đó trong bạn bè sẽ gọi phone cho tớ, chỉ để hỏi rằng: sao thế, trốn à, không thấy online? Tớ rất vui vì vẫn có người quan tâm đến tớ. Hay những khi tớ bệnh, phải nghỉ làm, tớ nhận được những cuộc gọi từ bạn bè, bảo rằng: khi nào mới đi làm trở lại, bỗng dưng trên Yahoo! thấy thiếu thiếu một cái gì đó. Uhm, thiếu vì tớ không online, phải rồi. Vậy thì ít nhiều sự tồn tại trên Yahoo! của tớ cũng có tác động đến bạn, đúng không? Và... tớ vui.

Tớ cũng vui khi thoảng một lúc nào đó, tớ quăng Status toàn những câu chán đời, buồn bã. Bạn tớ, im lặng, không nói gì nhưng tối về, lại gọi cho tớ, hỏi: có chuyện buồn à? Sao dạo này Status tâm trạng thế? Khi ấy, tớ bật cười, thật to: rảnh rỗi, không có gì làm, trêu thiên hạ chơi đó mà. Tớ cười, tớ biết bạn không thể thấy được nụ cười của tớ nhưng bạn sẽ có thể cảm nhận được nó, đúng không? Tớ cười, vì tớ không muốn bạn lo lắng cho tớ, để bạn biết rằng tớ vẫn đang rất ổn, rất vui.

Và... bạn đừng trách tớ vô tình nhé vì ít khi tớ nhắn tin hay gọi điện cho bạn dù chỉ để hỏi xem bạn khỏe không? Thậm chí tớ còn bị bạn lên án hay từ chối những cuộc hẹn. Không phải tớ không muốn gặp bạn đâu, mà bởi vì... thông cảm tớ nhé... tớ đang có một cuộc hẹn khác. Tớ là người... ham vui mà nên quỹ thời gian sau giờ làm việc sẽ chia đều cho bạn bè. Chỉ là bạn bè bình thường thôi đó nhé, tớ có rất nhiều bạn mà... niềm vui của tớ, niềm tự hào tớ đó. Hay cũng có thể tớ từ chối vì tớ đang mệt, muốn được ở nhà nghỉ ngơi thôi mà. Nhưng.. tớ sẽ cố gắng hẹn bạn một cuộc hẹn khác, tớ không dám từ chối... lần thứ 2, thứ 3 bạn hẹn đâu, đừng buồn, đừng giận tớ nhé! Tớ vẫn mong gặp bạn đó thôi.

Tớ không nhắn tin, không chủ động liên lạc với các bạn nhưng thỉnh thoảng, tớ vẫn mở danh bạ điện thoại ra đấy nhé! Tớ xem từng cái tên đã lưu, từng nickname đã đặt, hình dung từng khuôn mặt, nhớ về từng kỉ niệm dù là nhỏ nhặt với từng người. Có lúc, bất chợt, tớ mỉm cười khi nghĩ về một ai đó.

Đừng buồn, đừng trách vì hiếm khi nào tớ để lại comment trong blog bạn nhé! Mỗi ngày, tớ vẫn có thói quen lướt qua từng blog của bạn bè, xem điều gì đang diễn ra trong cuộc sống của họ, để khi đọc được entry nào của bạn buồn, tớ sẽ để lại một tin nhắn: chúc bạn luôn vui.

Tình bạn thật đẹp phải không? Tớ đã đọc được đâu đó câu danh ngôn rằng: Cuộc đời thiếu đi tình bạn như thế giới thiếu đi mặt trời. Chính xác quá? Tớ không có tình yêu nhưng tớ rất tự hào khi có thừa tình bạn, những người bạn đối với tớ thật chân thành.

Uhm... tớ vui...Mỗi sáng lên công ty, việc đầu tiên tớ làm ngay sau khi đặt giỏ xách ngay ngắn vào ngăn tủ là bật máy tính, sign in Yahoo! Messenger, Hot Mail như một thói quen cố hữu, treo một câu Status mà tớ yêu thích hoặc giống như tâm trạng tớ ngày hôm đó. Rồi tớ lướt qua cái list Yahoo! xem hôm nay bạn bè tớ ai online và tìm kiếm trong Hot Mail, đồng nghiệp nào vắng mặt.

Ngốc Xít

Tớ chỉ nhìn và biết vậy thôi. Tớ không chào hỏi hay Buzz ai đâu, đó là thói quen sign in Yahoo! và Hot Mail và có thể nguyên ngày hôm ấy, tớ chẳng chat riêng ai cả.

Tớ sign in có lẽ vì muốn khẳng định sự có mặt của mình hàng ngày để bạn biết tớ luôn ở đây, bất cứ lúc nào, để mỗi khi bạn buồn, có thể dễ dàng tìm gặp tớ.

Cũng như, mỗi ngày, tớ cũng sẽ mong thấy nick bạn sáng đèn, 1, 2, 3... 9, 10... cái nick vụt sáng là tớ biết các bạn cũng đang ở đâu đó, văn phòng, quán cà phê, internet... mà chỉ cần một cái click chuột, tớ và bạn sẽ có thể trò chuyện cùng nhau.

Như vậy, mỗi ngày, tớ và bạn đã cùng khẳng định sự tồn tại với nhau rồi đấy nhé!



Nhưng... bạn đừng buồn vì tớ hiếm khi nhảy vào nick bạn dù chỉ là một cái Buzz hay Hi thôi. Uhm, tớ là thế, chỉ quen nhìn thấy nick bạn sáng đèn mà hiếm khi nào chat. Tớ không chat nhưng thỉnh thoảng vẫn mở list Yahoo! lên, xem thử những ai còn online trong list tớ...

Tớ không Buzz vì biết đâu bạn đang bận rộn một công việc nào đó nên tớ sẽ không làm phiền. Nhưng tớ sẽ rất vui khi bạn Hi tớ trước, sẵn sàng tâm sự cùng bạn, bất kể lúc vui hay buồn. Dù có bận công việc đi nữa, tớ cũng sẽ tranh thủ trò chuyện hoặc nhắn với bạn rằng: đợi tớ chút nhé...

Tớ không Buzz bạn nhưng nếu nhìn thấy một câu Status nào đó có vẻ tâm trạng, tớ sẽ sẵn sàng nhảy vào bạn trước đó, chỉ để hỏi xem bạn đang thế nào, có chuyện buồn à. Hoặc tớ sẽ không nhảy vào bạn đâu, không nói gì cả, tớ chỉ im lặng nhưng sẽ treo một câu status khác an ủi bạn. Để ý chút nhé! Bạn sẽ nhận ra...

Bởi vậy, đừng trách tớ vô tình nhé! Tớ không vô tình khi toàn chờ đợi mọi người nhảy vào Hi trước rồi mới chào hỏi lại đâu. Bởi các bạn tớ khi online, khi offline, còn riêng tớ, ngày 8 tiếng, đều đặn 5 ngày trong tuần và sáng thứ 7, tớ vẫn online đó thôi, như một quán tính, mặc định sẵn. Bạn muốn tìm tớ ư, chỉ cần sign in thôi, bạn sẽ thấy tớ hiện diện đó với cái nick sáng đèn, kiêu kỳ, ngạo nghễ.

Nhưng bạn có biết không, mỗi ngày, khi mệt mỏi, muốn tìm cho mình một khoảng lặng, tớ vẫn online nhưng sẽ chọn chế độ invisible, để không ai có thể nhìn thấy tớ nhưng tớ vẫn có thể nhìn thấy mọi người.

Và tớ đã vui biết bao khi đến ngày thứ hai hoặc thứ ba không thấy tớ online, một ai đó trong bạn bè sẽ gọi phone cho tớ, chỉ để hỏi rằng: sao thế, trốn à, không thấy online? Tớ rất vui vì vẫn có người quan tâm đến tớ. Hay những khi tớ bệnh, phải nghỉ làm, tớ nhận được những cuộc gọi từ bạn bè, bảo rằng: khi nào mới đi làm trở lại, bỗng dưng trên Yahoo! thấy thiếu thiếu một cái gì đó. Uhm, thiếu vì tớ không online, phải rồi. Vậy thì ít nhiều sự tồn tại trên Yahoo! của tớ cũng có tác động đến bạn, đúng không? Và... tớ vui.

Tớ cũng vui khi thoảng một lúc nào đó, tớ quăng Status toàn những câu chán đời, buồn bã. Bạn tớ, im lặng, không nói gì nhưng tối về, lại gọi cho tớ, hỏi: có chuyện buồn à? Sao dạo này Status tâm trạng thế? Khi ấy, tớ bật cười, thật to: rảnh rỗi, không có gì làm, trêu thiên hạ chơi đó mà. Tớ cười, tớ biết bạn không thể thấy được nụ cười của tớ nhưng bạn sẽ có thể cảm nhận được nó, đúng không? Tớ cười, vì tớ không muốn bạn lo lắng cho tớ, để bạn biết rằng tớ vẫn đang rất ổn, rất vui.

Và... bạn đừng trách tớ vô tình nhé vì ít khi tớ nhắn tin hay gọi điện cho bạn dù chỉ để hỏi xem bạn khỏe không? Thậm chí tớ còn bị bạn lên án hay từ chối những cuộc hẹn. Không phải tớ không muốn gặp bạn đâu, mà bởi vì... thông cảm tớ nhé... tớ đang có một cuộc hẹn khác. Tớ là người... ham vui mà nên quỹ thời gian sau giờ làm việc sẽ chia đều cho bạn bè. Chỉ là bạn bè bình thường thôi đó nhé, tớ có rất nhiều bạn mà... niềm vui của tớ, niềm tự hào tớ đó. Hay cũng có thể tớ từ chối vì tớ đang mệt, muốn được ở nhà nghỉ ngơi thôi mà. Nhưng.. tớ sẽ cố gắng hẹn bạn một cuộc hẹn khác, tớ không dám từ chối... lần thứ 2, thứ 3 bạn hẹn đâu, đừng buồn, đừng giận tớ nhé! Tớ vẫn mong gặp bạn đó thôi.

Tớ không nhắn tin, không chủ động liên lạc với các bạn nhưng thỉnh thoảng, tớ vẫn mở danh bạ điện thoại ra đấy nhé! Tớ xem từng cái tên đã lưu, từng nickname đã đặt, hình dung từng khuôn mặt, nhớ về từng kỉ niệm dù là nhỏ nhặt với từng người. Có lúc, bất chợt, tớ mỉm cười khi nghĩ về một ai đó.

Đừng buồn, đừng trách vì hiếm khi nào tớ để lại comment trong blog bạn nhé! Mỗi ngày, tớ vẫn có thói quen lướt qua từng blog của bạn bè, xem điều gì đang diễn ra trong cuộc sống của họ, để khi đọc được entry nào của bạn buồn, tớ sẽ để lại một tin nhắn: chúc bạn luôn vui.

Tình bạn thật đẹp phải không? Tớ đã đọc được đâu đó câu danh ngôn rằng: Cuộc đời thiếu đi tình bạn như thế giới thiếu đi mặt trời. Chính xác quá? Tớ không có tình yêu nhưng tớ rất tự hào khi có thừa tình bạn, những người bạn đối với tớ thật chân thành.

Uhm... tớ vui...
Admin
Admin
Admin

Tổng số bài gửi : 985
Points : 2798
Danh tiếng : 0
Join date : 13/03/2011

https://chobe.forum-viet.com

Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang

- Similar topics

 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết